Khúc hát lịch sử trong vũ trụ tuổi thơ

Một tập thơ khiến bạn đọc “nhí” thấy cuốn hút ngay từ trang đầu tiên và người lớn cũng bất chợt thấy lòng mình trong trẻo lại, đó chính là “Khúc hát miền trời” của nhà thơ Phạm Vân Anh.
0:00 / 0:00
0:00
Khúc hát lịch sử trong vũ trụ tuổi thơ

Trải theo từng trang sách là một hành trình kể chuyện lịch sử và khơi dậy trí tưởng tượng với hai ô cửa kỳ diệu: Một mở vào quá khứ hào hùng, một dẫn ra thế giới lấp lánh của tuổi thơ.

Tập thơ chia làm hai chủ đề lớn với tiêu đề: “Chuyện nước nhà” và “Những người bạn trên dải Ngân Hà”. Mỗi bài thơ trong phần “Chuyện nước nhà” là những câu chuyện lịch sử được kể lại ngôn ngữ thơ ngắn gọn, nhẹ nhàng và đầy cảm xúc, Phạm Vân Anh đã khéo léo xây dựng các nhân vật trong sự kiện lịch sử thành những hình ảnh thân thương, gần gũi qua lăng kính tuổi thơ và chọn một lối kể chuyện thơ như lời ru của mẹ, như giọng kể của bà.

Cả một trường đoạn lịch sử từ thời Hùng Vương, Hai Bà Trưng đến chiến công Bạch Đằng, Điện Biên, mùa thu Cách mạng… Trong bài “Từ đỉnh Nghĩa Lĩnh”, câu chuyện mở đầu thật tự nhiên: “Ngàn bậc uốn thang mây/Em ơi, chính nơi này/Là khởi nguồn dân tộc…”.

Rồi đến những truyền thuyết đã sống trong tâm hồn bao thế hệ: bánh chưng bánh dày, Sơn Tinh - Thủy Tinh, Mai An Tiêm và quả dưa hấu. Mỗi bài thơ là một lát cắt nhỏ của dòng chảy lịch sử, được viết bằng ngôn ngữ trong sáng, giản dị và đầy cảm xúc. Và những điển tích, truyền thuyết được kể lại một cách sinh động và dễ nhớ: “Cờ lau vụt lớn/Dẹp loạn sứ quân/Nhất thống quần thần/Lập nên quốc hiệu” (Cờ lau).

Nếu “Chuyện nước nhà” là những câu chuyện lịch sử đầy tự hào thì “Những người bạn trên dải Ngân Hà” lại đưa bạn đọc vào thế giới lung linh của tuổi thơ: Trong trẻo, hồn nhiên và đầy sáng tạo. Nhà thơ đưa trẻ em du hành vào vũ trụ bằng trí tưởng tượng, nơi mỗi hành tinh, mỗi sinh vật đều có cá tính, cảm xúc và là một người bạn đồng hành thân thiết.

Các em được “bay” trong vũ trụ, nơi những hành tinh trong hệ Mặt Trời có tên, có tính cách, có đầy đủ trạng thái cảm xúc vui, buồn, giận hờn, ấm áp vui tươi... Mỗi hành tinh trong thơ Phạm Vân Anh là một người bạn biết kể chuyện, biết chơi đùa, biết lắng nghe. Thiên văn học không còn là thứ khoa học xa vời mà trở thành những người bạn để trẻ em khám phá và vẽ nên những giấc mơ bằng mầu xanh của sao Kim, mầu đỏ hồng của sao Hỏa hay “tốc độ quay chẳng ai sánh bằng” của sao Mộc: “Trái đất tựa giọt sương trong ngần/Xoay cùng nhân gian bao huyền ảo/…“Mặt trời kiêu hãnh dâng quầng lửa/Sao mẹ sưởi ấm mọi hành tinh”.

Thế giới thiên văn được nhân cách hóa, các hành tinh trở thành những nhân vật ngộ nghĩnh, dễ thương. Không gian vũ trụ còn là nơi để các em làm bạn và trò chuyện với những hiện tượng tự nhiên như “Đàn cò trắng”, “Cổng trời”, “Cuối xuân”, “Hè vui”...

Viết cho thiếu nhi không dễ dàng. Nhưng khi người viết có một trái tim đầy yêu thương, một tâm hồn trong sáng và khả năng vận dụng ngôn ngữ nhuần nhị thì thơ ca sẽ luôn là khúc hát vang mãi giữa bầu trời tuổi thơ.